VIỆT NAM LÀ CÁI
NÔI CỦA TRỐNG ĐỒNG
Tác giả: Đức Hồng
Nguồn:
http://kienthuc.net.vn/
Hoa văn trống đồng
chuyển động ngược chiều kim đồng hồ
GS Nguyễn Văn Hảo,
nguyên Viện phó Viện Khảo cổ về nguồn gốc của trống đồng cổ có hàng chục năm
nghiên cứu về các loại trống đồng, điều ông quan tâm nhiều nhất là chiều chuyển
động của hoa văn trên trống đồng cổ. Hoa văn trên trống đồng Đông Sơn có
hai loại: Hoa văn hình học và hoa văn tả thực. Các họa tiết hoa văn hình học được
tìm thấy trên đồ gốm của các văn hóa khảo cổ trước đó, đặc biệt trên đồ gốm của
văn hóa Gò Mun. Khác với hoa văn hình học, hoa văn tả thực bắt nguồn từ cuộc
sống, từ môi trường thiên nhiên mà cư dân Đông Sơn sinh sống. Hoa văn này đã
ghi lại những cảnh múa và các con vật trên mặt trống đều chuyển động ngược
hướng kim đồng hồ.
Để chứng minh điều đó
GS Hảo đã phải nghiên cứu trên nhiều tư liệu. Ông đã đi tìm hiểu nguồn gốc của
nền văn hóa cổ, cũng như tập quán sinh hoạt của các dân tộc ở nước ta. Đến nay
một số điệu múa của dân tộc Tây Nguyên như trong điệu múa cồng chiêng, múa
trong lễ đâm trâu mọi người xếp hình tròn đi theo ngược kim đồng hồ. Đặc sắc
hơn nữa cách hát trống Quân của người Kinh trên mảnh đất vua Hùng Phú Thọ. Trai
gái nơi đây xếp thành vòng tròn vừa đi theo ngược hướng ngược chiều kim đồng hồ
để múa hát.
Trước đó, ở nước ta
cũng có một số nhà khoa học đưa ra nhận định khác nhau về hướng chuyển động của
hình vẽ trên trống đồng, người nói nó chuyển động ngược, người nói chuyển động
xuôi theo kim đồng hồ. Tuy nhiên, những điều giải thích của họ chưa đúng với
thực tế.GS Hảo cho hay, trong
hoa văn tả thực trên trống đồng Đông Sơn, chúng ta dễ dàng nhận ra một điều,
hình ảnh đi biển của người Đông Sơn được thể hiện nổi bật nhất. Trên trời có
chim bay, dưới nước là cá biển, rùa biển để “hộ tống” những chiếc thuyền đi
biển, chiếc nọ nối đuôi chiếc kia vận hành theo hướng ngược chiều kim đồng hồ.
Nghề đi biển đánh bắt cá, là nghề kiếm sống chủ yếu của người dân thời đó. Sinh
sống nhờ biển, điều đó đồng nghĩa với việc họ phải đối mặt với bão tố. Vì thế,
họ phải hiểu được quy luật của biển để có biện pháp tránh bão.
“Đường đi của bão
trước khi đổ bộ vào đất liền thường xoay theo hướng ngược chiều kim đồng hồ.
Theo kinh nghiệm của những người đi biển, khi gặp bão, họ nhìn theo hướng vận
động của trung tâm bão, khu vực nguy hiểm (nửa vòng nguy hiểm) sẽ nằm ở hướng
di chuyển của bão. Tại khu vực này sóng to, gió lớn mạnh hơn bên trái hướng đi
của bão (nửa vòng đi được). Hướng gió phía bên phải gần như đồng nhất với đường
đi của bão, một khi thuyền bị gió đẩy vào trung tâm bão thì không thể thoát ra
được người đi thuyền đối mặt với cái chết.
Mặt khác khi bão đổi
hướng, phần nhiều đổi hướng bên phải, hướng gió thuận chiều kim đồng hồ chứng
tỏ thuyền đang đi vào vòng nguy hiểm, nếu thuyền đi ngược chiều kim đồng hồ,
chứng tỏ thuyền đang ở nửa vòng có thể đi được. Do vậy, hướng ngược chiều kim
đồng hồ là hướng hy vọng, hướng sinh tồn của người đi biển và là thói
quen của ngư dân Đông Sơn xưa.
|
Theo GS Hảo, người Điền Trung Quốc
đã thêm hoa văn vào trống đồng của nước ta để nói nó là của mình. (Ảnh tư
liệu).
|
Trống đồng có nguồn
gốc ở Việt Nam
GS Hảo cho hay, hiện
nay nhiều nước Đông Nam Á cũng có trống đồng. Nhưng ở Việt Nam và Trung Quốc
trống đồng có niên đại lâu hơn cả. Việc phân định trống đồng của nước ta có
trước, hay Trung Quốc có trước vẫn là vấn đề gây tranh cãi trong giới chuyên
môn. Một số chuyên gia khảo cổ học phương Tây cho rằng, Việt Nam là cái nôi của
trống đồng, người Trung Quốc đã lấy mẫu trống đó về thêm một số họa tiết để đúc
lại. Nhưng theo quan điểm thống trị của Trung Quốc thì trống đồng Vạn Gia Bá ở
Vân Nam có đầu tiên, ra đời thứ hai là trống Đông Sơn, thứ ba là trống Thạch
Trại Sơn.
Để phản bác điều đó
nhiều nhà nghiên cứu của nước ta đưa ra lập luận khẳng định Việt Nam là cái nôi
của trống đồng. TS Hảo đồng ý với ý kiến Cụ Đào Duy Anh cho rằng, trống đồng
Đông Sơn ra đời đầu tiên, sau đó người Hán mới mang về biến cái đó thành của
mình. “Không phải tôi là người Việt mà tôi nhất trí như vậy mà nghiên cứu của
tôi đã chỉ ra. Khi nói tới trống đồng người ta thừa nhận là nhạc cụ gõ, yếu tố
nào quyết định là nhạc cụ thì đầu tiên là hình dáng, mặt trống gõ phát ra âm
thanh, thân trống là phần cộng hưởng. Thứ hai, hình dáng trống cũng quyết định
đến âm thanh. Thứ ba, chất liệu chế tạo trống. Ba yếu tố đó không chỉ tạo thành
âm sắc, âm vực của chiếc trống mà nó có ý nghĩa, nó biểu hiện hồn phách
của dân tộc có trống đó, dân tộc nào vẽ hoa văn của dân tộc đó. Hoa văn trên
trống đồng là hoa văn thể hiện văn hóa, của dân tộc chế tạo ra hoa văn đó chứ
không phải mỗi trống có hoa văn riêng”, GS Hảo cho biết.
Trong sách viết về
nguồn gốc trống đồng của người Trung Quốc họ nói chiếc trống cổ do 6 dân tộc
chế tạo, trong đó có người Lạc Việt. Số lượng trống tìm thấy là 46 chiếc. Điều
đó là bất hợp lý, không thể 6 dân tộc lại chế tạo một loại trống.
|
Một chiếc trống Đông Sơn đã bị
người Điền khoét đáy, làm thêm nắp. (Ảnh tư liệu)
|
Theo nghiên cứu của GS
Hảo, chiếc trống Thạch Trại Sơn có hoa văn giống Đông Sơn, nhưng người Điền đã
khắc thêm những hoa văn của họ, đè lên hoa văn của Đông Sơn. Trong hội nghị
quốc tế tổ chức tỉnh Quế Lâm, Trung Quốc, khi TS Hảo phát biểu và đưa ra những
giải thích khiến các nhà khoa học Trung Quốc cũng phải đồng ý. Chính một GS -
Hiệu phó của trường Học viện Dân tộc học Quảng Tây tiến hành phân tích
đồng vị chì chiếc trống ở Quý Huyện, Quảng Tây cũng khẳng định rằng, chiếc
trống đồng cổ nhất của người Đông Sơn chế tạo. Bằng cách nào đó chiếc trống
được đưa sang Trung Quốc và được thợ khắc thêm hoa văn trên trống.
Qua tìm hiểu của GS
Hảo, những chiếc trống mà Trung Quốc nói là trống cổ của họ, được tìm thấy
trong ngôi mộ của viên quan từng cai trị ở nước ta. Vì thế, ông ta mất đi, biết
trống đồng quý đã bảo con cháu chôn cất trong mộ của mình. Giống như Mã Viện
sang đàn áp khởi nghĩa Hai Bà Trưng, sau đó lấy trống đồng về đúc ngựa. Do vậy,
việc Trung Quốc cũng có những chiếc trống đồng bằng với niên đại ở nước ta là
do họ đã mang về để sử dụng.
Những chiếc trống đồng
Thạch Trại Sơn của người Điền có cách nay hơn 1 nghìn năm hoa văn tả thực hơn
trống Đông Sơn, độ tả thực cao, chi tiết. Tay người đeo vòng, người mặc áo hoa
kẻ sọc, có khuyên tai. Điều đó chứng tỏ người Điền lấy trống Đông Sơn cải tạo
thành thùng đựng vỏ ốc, mặt họ phá đi đúc mặt mới làm nắp, dưới làm một cái đáy
để bỏ vỏ ốc. Đối với người Điền thì ốc là tiền, những vỏ con ốc lợn được lấy từ
biển của Ấn Độ, là những thứ rất quý. Những hoa văn gốc của trống như hình ảnh
người mặc nửa trần, đội mũ lông chim đặc trưng người Đông Sơn đã bị cạo, khắc
hình ảnh đặc trưng của người Điền.
Những lý giải của GS
Hảo về trống đồng cổ của ông được Hội đồng nghiên cứu trống đồng Trung Quốc
cũng phải công nhận là đúng. Tập luận văn nghiên cứu về trống đồng của GS Hảo
hiện được Bảo tàng khu tự trị dân tộc Choang, Quảng Tây, Trung Quốc ghi nhận và
lưu giữ tại đây. Nhiều người trong giới chuyên môn đã công nhận Việt Nam là cái
nôi của trống đồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét